Căn Cứ Số 7 (Dịch)

Chương 1900. Hòa Bình

Chương trước

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.one. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Ngoài ra, Tiên Vực còn có app mobile với tính năng tải truyện đọc OFFLINE hoàn toàn miễn phí. Tải ngay tại:

Tải Tiên Vực cho iOS Tải Tiên Vực cho Android

Tác Nhĩ Mạn có vẻ hơi nghi ngờ.
Nhưng loại chuyện này, trưởng lão Lỗ Ni không có khả năng nói dối, nếu giữ lại uy hiếp lớn như vậy thì bộ tộc cũng sẽ đối mặt với sự diệt vong.
-Cái Á tiên sinh thật sự là một người phi thường.
Tác Nhĩ Mạn khen ngợi:
-Nghe nói lần này hậu duệ của Hoàng đế bệ hạ cũng tới đây, ta rất muốn gặp thử một lần.
-Ý của ngươi là Hứa Mạt à?
Cái Á nói:
-Hắn đã sớm rời đi cùng với rất nhiều chiến binh của bộ tộc.
-Tác Nhĩ Mạn tiên sinh, khi nhắc đến việc mà các chiến binh của tộc Thiên Thần đã đề cập với ta trước đây thì ta vẫn còn rất lo lắng. Tuy nhiên, Cái Á tiên sinh đã giải quyết những mối họa cho bọn ta. Vì vậy, các chiến binh của bộ tộc tình nguyện đi theo Cái Á tiên sinh. Bây giờ trong bộ tộc chỉ còn những lão già như bọn ta.
Trưởng lão Lỗ Ni nói thêm:
-Về phần thánh địa của bộ tộc, nếu tộc Thiên Thần muốn tu luyện thì có thể đến bất cứ lúc nào. Còn đám lão già bọn ta có tu luyện nữa cũng vô dụng, vì vậy bọn ta cũng hy vọng có thể giúp được điều gì đó cho chiến binh của tộc Thiên Thần.
Khi người trong bộ tộc rời đi, thánh địa tộc Thiên Thần là tình thế bắt buộc, cho nên Trưởng lão Lỗ Ni dứt khoát rộng lượng một chút, chủ động giao ra, cố gắng để không phải đắc tội với tộc Thiên Thần.
Tác Nhĩ Mạn và những người khác ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện sau khi nghe hai người nói.
Tuy nhiên điều đó cũng là hợp tình hợp lý vì Cái Á đã giúp giải quyết Ni Đức Hoắc Cách nên việc những người trong bộ tộc đi theo hắn cũng là điều bình thường.
-Vậy tại sao Cái Á tiên sinh lại không rời đi?. Tác Nhĩ Mạn tò mò hỏi.
-Ta đang đợi các chư vị của tộc Thiên Thần. Cái Á trả lời.
-Ngài đây có ý gì?. Đối phương hỏi.
-Chắc hẳn các hạ cũng biết tình thế của vũ trụ hiện giờ, các thế lực như Lâm gia, giáo hội, tinh cầu Thánh Đế Á đều có dã tâm muốn thống trị vũ trụ, tộc Thiên Thần chắc chắn sẽ không có khả năng sinh tồn một mình. Ta muốn chúng ta có thể hợp tác.
Cái Á nói.
-Hợp tác như thế nào?. Tác Nhĩ Mạn hỏi.
-Tộc Thiên Thần hẳn là biết Phan Đa Lạp có rất nhiều tài nguyên khoáng sản đúng không?. Cái Á hỏi.
-Ta biết.
Tác Nhĩ Mạn gật đầu, bọn họ cũng đang chuẩn bị động thủ đối với những mỏ khoáng sản này, trong thời kỳ chiến tranh thì cần nhiều tài nguyên hơn.
-Khoa học kỹ thuật không phải là thứ mà tộc Thiên Thần am hiểu. Cho dù có nắm giữ được tài nguyên khoáng sản thì cũng không thể tận dụng chúng. Tại sao không giao nó cho bọn ta.
Cái Á nói:
-Ngoài ra, ta cần mượn hai chiếc tinh hạm khổng lồ từ tộc Thiên Thần để vận chuyển tài nguyên khoáng sản.
-Ồ?. Tác Nhĩ Mạn có chút hiếu kỳ nhìn Cái Á:
-Vậy bọn ta sẽ có được cái gì?
-Bọn ta sẽ trả lại tinh hạm cho tộc Thiên Thần. Ngoài ra, bằng cách sử dụng trữ lượng khoáng sản thu được, bọn ta có thể chế tạo một số vũ khí siêu cấp cho các chiến binh tộc Thiên Thần.
Cái Á nói:
-Tộc Thiên Thần cũng phải biết về sự tồn tại của Tinh Hoàn.
Tác Nhĩ Mạn đương nhiên biết A Tư Gia Đức xảy ra náo loạn không hề nhỏ, tất cả thế lực trong vũ trụ đều biết, đương nhiên, bọn hắn cũng đã nghe nói qua trình độ khoa học kỹ thuật của Tinh Hoàn.
-Nghe nói Tinh Hoàn là một đoàn đội nghiên cứu khoa học từ thời đế quốc?. Tác Nhĩ Mạn hỏi.
-Cao cấp nhất. Cái Á gật đầu:
-Hiện tại chúng ta cũng đang bị uy hiếp, cho nên cần đồng minh. Ta nghĩ về sau chúng ta cũng có thể thành lập liên minh để hợp tác.
-Cái Á tiên sinh chắc hẳn đang muốn phục hưng đế quốc. So với giáo hội và Lâm gia bọn hắn có gì khác nhau sao?. Tác Nhĩ Mạn nói.
-Đương nhiên là khác nhau.
Cái Á nói:
-Lâm gia, giáo hội và tinh cầu Thánh Đế Á bọn họ có thể cho phép tộc Thiên Thần tồn tại sao? Ta không có cách nào xác định được, nhưng ở thời đế quốc, đế quốc đối với tộc Thiên Thần như thế nào? Điều chúng ta muốn không phải là chiến tranh, mà là nền văn minh cao độ. Nếu chúng ta thành công, vũ trụ sẽ bước vào một thời đại văn minh mới.
Tác Nhĩ Mạn lộ ra vẻ suy tư, dường như hắn nghiêm túc cân nhắc đề nghị của Cái Á.
Tộc Thiên Thần quả thực đang gặp hoàn cảnh khó khăn, Cái Á và những người khác cũng đang gặp khó khăn, từ góc độ này mà nói, quả thực có khả năng hợp tác.
-Nếu Cái Á tiên sinh mang đi tất cả tinh hạm và tài nguyên khoáng sản của bọn ta…
Tác Nhĩ Mạn nói.
-Vì hai chiếc tinh hạm mà vứt bỏ một đồng minh, đồng nghĩa sẽ có thêm một đối thủ, hành động này không hề khôn ngoan. Tác Nhĩ Mạn tiên sinh cho rằng ta sẽ làm sao?
Cái Á nói:
-Hơn nữa, năm ấy ta đi theo Hoàng đế bệ hạ, một chút danh dự cũng không đến mức không có.
-Tác Nhĩ Mạn tiên sinh, ta nguyện ý thay Cái Á tiên sinh đảm bảo. Lỗ Ni nói
Tác Nhĩ Mạn nhìn về phía Lỗ Ni, bộ tộc còn sót lại rất nhiều người, đây chính là dùng cả bộ tộc để bảo đảm.
Từ điểm này mà nói, Lỗ Ni có tín nhiệm rất lớn đối với Cái Á.
Tác Nhĩ Mạn trầm mặc một lúc rồi quyết định:
-Cái Á tiên sinh, chúng ta hãy thảo luận chi tiết một chút.
Các tài nguyên khoáng sản của Phan Đa Lạp, Tinh Hoàn chắc hẳn có thể phát huy tối đa tác dụng của nó, nếu Tinh Hoàn có thể chế tạo ra trang bị cao cấp cho bọn họ thì đương nhiên đôi bên sẽ cùng có lợi.
Thực tế thì hắn cũng tin tưởng Cái Á, Cái Á sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn đến mức chỉ vì hai chiếc tinh hạm và tài nguyên khoáng sản mà đắc tội đại địch.
Đương nhiên, bọn họ cũng có thể sử dụng một ít thủ đoạn…
Ví dụ, cho tinh hạm định vị.
Nếu họ biết trụ sở của Cái Á ở đâu thì đối phương sẽ không thể trốn thoát được.

Chương trước